Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

Seoul (South Korea) - Subway

Yesterday was exactly one month from the day the subway in Seoul crashed, injuring 170 people. It was like a slap in the face for the MOLIT (Ministry of Land, Infrastructure, and Transport) as it happened only 2 weeks after the Sewol accident. Luckily, compared to Sewol, it was a lot smaller in scale.

Hôm qua là chẵn 1 tháng từ ngày sự cố tàu điện ngầm xảy ra ở Seoul, làm bị thương 170 người. Vì vụ này xảy ra chỉ 2 tuần sau tai nạn phà Sewol, nó như một cú tát giáng thẳng vào mặt Bộ Đất đai, Cơ sở hạ tầng, và Giao thông vận tải của Hàn Quốc. Cũng may là so với Sewol, thương vong vụ này thấp hơn rất nhiều.


The subway that crashed was line 2 (green line) as it is the only one that goes in circle.
Chuyến tàu điện ngầm bị đụng là đường dây số 2 (đường xanh lá). Đó là chuyến duy nhất di chuyển theo vòng tròn.

The subway crash, however, affected me personally as one of my best friends, Linh, was on the same line. She was on the way to my place to pick me up. If anything had happened to her, I would regret for the rest of my life. Linh, on the other hand, was only worried that she couldn't get to me when the accident happened :(

Chuyện tàu đụng đáng lẽ không dính dáng gì tới tui nếu con bạn thân tui, Linh, không đang đi trên chuyến số 2 vào thời điểm đó. Thậm chí, nó còn đang trên đường đến đón tui. Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra với con nhỏ, tui sẽ ân hận cả đời. Linh, mặc khác, chỉ lo lắng không biết cách nào đến chỗ tui khi sự cố xảy ra.


Therefore, be nice to people around you as "nobody knows when the last goodbye is."
Bởi vậy mới nói, hãy sống tốt với những người xung quanh mình, vì chẳng ai biết khi nào tạm biệt sẽ trở thành vĩnh biệt.

This also reminds me of the first time Linh showed me how to take the subway in Seoul. We were supposed to transfer from one line to another. But as we were walking out of the first subway, I realized my phone was not in my pocket. I came back to my seat to find it, thinking that would only take a moment and I could catch up with Linh right after. Turned out it wasn't there, which panicked me. Looking through my backpack (while still standing inside the first subway), I finally found it at the bottom. Right before I could feel relieved, I looked up and saw Linh, being on the platform at the moment, looking at me with a look that says "WTH are you doing there?!?!" while the doors were closing on us. That probably took 15 seconds in total, but to me it felt like 15 minutes of a slow-motion Korean drama.

Chuyện này còn làm tui nhớ lại lần đầu tiên Linh chỉ tui đi tàu điện ngầm ở Sewol. Đến đoạn tụi tui đáng lẽ phải đổi chuyến thì ngay lúc tụi tui đang đi ra khỏi cái tàu đầu tiên, tui nhận ra điện thoại không còn trong túi. Quay lại ghế tìm với ý nghĩ mình sẽ xong ngay và đuổi kịp Linh ngay tắp lự, tui hoảng hốt khi nhận ra điện thoại không có trên ghế. Lục tung cái ba lô lên (trong khi vẫn còn đứng trên tàu), tui tìm thấy cái điện thoại  nằm chễm chệ dưới đáy. Chưa kịp thở phào, tui nhìn lên và thấy Linh, lúc này đang đứng trên bờ bên kia, nhìn tui với ánh mắt "Mày làm cái quái gì ở đó?!" trong lúc cửa tàu đang dần đóng lại. Việc này diễn ra vỏn vẹn trong vòng 15 giây, nhưng tui cảm giác như 15 phút của một bộ phim bi hài kịch Hàn Quốc đang quay chậm trước mắt mình.

Fortunately, I finally found the way back to Linh by simply getting off at the very next stop and taking the opposite train. NOTE: this technique doesn't always work as many stations require you to change platforms before you can take the backward subway. But in case you're desperate (like I was), this is worth a shot.

May thay cuối cùng tui cũng tìm được đường quay về chỗ Linh bằng cách xuống ngay trạm tiếp theo và bước qua tàu đối diện đi ngược về. XIN LƯU Ý là mẹo này ko phải lúc nào cũng thực hiện được, vì một số trạm Seoul đòi hỏi bạn phải đổi sân ga để đón chuyến tàu đi ngược về. Nhưng trong trường hợp bạn hết đường binh (như tui khi đó), thì cái trò này cũng đáng thử.


Selfie with mah bestie - our 1st time subway together in Seoul
Hai đứa tự sướng lần đầu đi điện ngầm với nhau ở Seoul

In conclusion, regardless of what happened to line 2 or what happened to me personally, I still recommend the subway over other public transportations in Seoul. Buses rarely have singages in English and taxi just costs way too high for a budget traveler like I am. Subway starts from 5am till 12:30 after midnight and covers pretty much all major tourist attractions or commercial joints. And though finding an English-speaking assistant at subway stations are not always easy, all subways have bilingual signs.

Túm lại, bất kể sự cố xảy ra với Subway số 2 hay chuyện lạc bầy của cá nhân tui, tui vẫn tin dùng Tàu điện ngầm hơn các phương tiện công cộng khác khi đến Hàn Quốc. Xe buýt ở đây ít khi có biển hiệu bằng tiếng Anh và taxi đơn giản là quá mắc tiền với một đứa đi bụi như tui. Trong khi đó, tàu điện ngầm phục vụ từ 5g sáng đến 12g30 đêm và trọn gói hầu hết các điểm tham quan chính hay các khu thương mại. Và mặc dù tìm nhân viên nói tiếng Anh ở trạm điện ngầm ko phải lúc nào cũng dễ, tất các chuyến subway tui đã đi đều có biển hiệu song ngữ.

06.2014