Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Nếu như Sơn Đoòng KHÔNG lớn nhất thế giới?

What if Son Doong were NOT the largest cave?

 

 

2 months ago, I furiously argued when China claimed Miao Cave the largest in the world. “Miao is just a cave chamber, Son Doong is a whole 5-km tunnel; Miao is only 10.8 million cubic meters, less than a third of Son Doong’s volume, 38.5 mil; blah blah blah” It’s ironic how today I secretly wish that BCRA soon finds a bigger cavern in China plz!

 

Before you vilify me, lemme explain…

 

 

 

~~~

 

 

Being a Vietnamese, a child of a humble country at a corner of the world, I – like every other one of my people – take pride whenever our country earns a “first prize.” And when I advertise for Son Doong, that first prize is my open line, simply because it’s easy to impress people. However, deep inside, that’s not the greatest value of Son Doong to me.

 

The greatest value of Son Doong is her originality.

 

People ask, why such a large cave can be kept hidden for so long? It even got lost for 17-18 years between the time its entrance was discovered by Hồ Khanh when he sought shelter from the rain early 90s and the time it was finally explored by BCRA team of Howard Limbert in 2009. That was because the front exntrance is behind layers of rocks. From the entrance to the cave is a vertical distance of 80 meters (equivalent to the wall of a 25-story building). The back exit lies in the middle of the mountain; And if you enter from this side, you will soon be stopped by the 200-feet-tall Great Wall of Vietnam. The entire cave is located within the impenetrable jungle. The presence of this “giant” cannot be detected by modern devices, including Google Earth. If in other caves, human traces existed (for example: 2 skeletons were found in Ton Cave of Tu Lan; or many intricate Buddhist paintings were found in Mogua Cave, China), scientists confirmed that no humans had ever entered this cave in the past 5 million years.

 

Hence, Son Doong’s ecology is completely isolated from the outside world. Deep in the cavern is the family of blind animals, of albine animals since they have never been in contact with sunlight. At Beach Camp #2, there’s even this really large nocturnal bird that hasn’t been identified by biologists yet. Near the dolines, where sunbeam can come in, trees grow thin and tall, hundred meters more than than their peers outside because they have to reach for light. Or the girly curly ferns. Whoever learns Biology knows that fern is the first plant with pipes and leaves evolved from moss. Son Doong is luxuriant with fern, an indication to how original she is.

 

That was how the cavern opened in front of my eyes a mysterious “dark world,” an isolated kingdom, waking up my sense of discovery, something I dreamed of long ago…

 
  

~~~

  

When I was in school, whenever I listened to Savage Garden, I smirked at that cheesy line ““I knew I loved you before I met you.” Sorry ex’es, but I never had that feeling with anyboy. Unil I met Son Doong…

 

In third grade, when I read Doraemon, my favorite episode was “The Underground World.” In Middle school, I was addicted to Journey to the Center of the Earth by Jules Verne, my favorite writer. Thus, when first learned about Son Doong in 2009, my childhood passion revived. I still remember that issue of National Geographic came out a few days after my birthday. An American friend brought it to me as he knew I liked that magazine. When he mentioned a huge cave in VN, possibly the largest in the world, I thought he meant Phong Nha. But when he insisted that it had just been recently discovered, my curiosity aroused. And I fell in love with Son Doong before I knew it.

 

January 2011, National Geographic published a series of articles and photos of Son Doong. It was like seeing your Prince Charming for the first time. That was also the year I came back to my homeland and I decided to go meet the lover of my dreams. I confided in my best friend about this insane love; turned out she was on the same boat. We signed up for the gym. I knew I was weak; but when I immerse in nature, I feel like home. And nature is not always just a walk in the park. I go trekking, at least once a year. I save up, teacher’s salary is not much, but thankfully I don’t spend much either. That was before there was any exploring tour into Son Doong. But I knew in advance there would be one and it would be costly. When the tour price officially came out to be $3000, it scared my friend. So we decided to go for Tu Lan first. But that trip just made me more determined to conquer the mysterious world of Son Doong.

 

And then one day, I heard people were planning to tear apart my lover…

 

~~~

 

Son Doong is like a beautiful girl, best known for her longest legs in the world. Everybody is curious to see her famous legs. Sure, the long legs add to the beauty of the girl. But her true value doesn’t lie on her legs, it lies deep inside her pure soul.

 

If you wanna go to Son Doong just to tell people “I’ve been to the largest cave in the world,” I beg you not to come. If you don’t wanna get muddy, scratched and bruised, I invite you to Phong Nha cave, Paradise cave, etc. many other breathtaking caves in Quang Binh. If you never care to research about Son Doong, I offer you my collection of newspapers and magazines that I’ve built up for years, before you come touching her.

 

In 2014, only 8 cavers/ week in Son Doong, BCRA experts supervise to make sure people follow each other’s footsteps to minimize human impact on he wild environment of Son Doong. What would happen when 8000 tourists/ day are transported to the entrance, whoever wanna go in can go, whoever wanna leave can leave? What would happen to Son Doong? What would happen to cave pearls, to ferns, to albine animals freaked out from the light, heat, noise, CO2 of these human intruders? When that million-year-old ecosystem disappear, the size of Son Doong doesn’t change, neither does her title; but her genuine value would be gone.

 

 

~~~

 

What if Son Doong weren’t the largest cave in the world?

Only if Son Doong weren’t the largest cave in the world!

Nếu như cách đây gần 2 tháng, tôi gân cổ cò lên cãi khi Tàu tự xưng bá chủ cho Miao Cave,… tôi nói nào là Miao chỉ là 1 cave chamber (nôm na chỉ là 1 “phòng”), Sơn Đoòng là cả một tunnel hang động (“đường hầm”?) dài 5 cây số; nào là Miao Cave chỉ 10.8 triệu mét khối, đáng… xách dép cho Sơn Đoòng mình 38.5 triệu… thì hôm nay sao tự dưng tôi ước BCRA sớm tìm ra cái hang khác bự xự ở Tàu giùm tôi nhờ!

 

Trước khi nhảy vào ném đá, cho tôi xin phép được phân trần…

 

~~~

 

Là người Việt Nam, một đất nước khiêm nhường ở một góc thế giới, tôi cũng như bao đồng bào khác cảm thấy tự hào khi nước mình có bất cứ một giải nhất nào đó. Và khi tôi đi quảng bá về Sơn Đoòng cho bất cứ ai, thì cái giải nhất đó là cái đầu tiên tôi nhắc đến, đơn giản vì nó là cái dễ gây ấn tượng nhất. Nhưng trong thâm tâm tôi, đó không phải là giá trị lớn nhất của Sơn Đoòng.

 

Giá trị lớn nhất của Sơn Đoòng chính là sự nguyên thủy bên trong lòng hang.

 

Có người hỏi, sao cái hang lớn thế mà mãi đến tận sau này mới phát hiện ra? Thậm chí từ lúc Hồ Khanh tìm thấy cửa hang khi trú mưa đầu thập niên 90, Sơn Đoòng bị “mất tích” thêm 17-18 năm đến khi được đoàn của Howard Limbert khám phá vào 2009. Đó là vì cửa trước nằm khuất trong một góc nhỏ, sau rất nhiều tảng đá lớn. Từ cửa xuống hang gần như rớt thẳng góc 80m (tương đương đu xuống bức tường tòa nhà 25 tầng). Cửa sau cũng nằm chơi vơi lưng chừng núi, và nếu vào từ cửa sau thì chưa đi được bao xa đã bị chặn lại bởi “Vạn lý trường thành Việt Nam” sừng sững 200 feet (hơn 60 mét). Nguyên hang nằm sâu trong rừng rậm. Sự hiện diện của “bé bự” này hoàn toàn không thể được tìm ra bởi các phương tiện hiện đại như Google Earth. Nếu như ở những hang khác không ít thì nhiều có dấu vết con người, như Hang Tôn của Tú Làn có 2 bộ xương nam nữ, hang Mogua của Tàu có những bức họa về Phật giáo tinh xảo, thì với Sơn Đoòng, các nhà khoa học khẳng định chưa hề có bước chân con người đặt đến đây trong 5 triệu năm vừa rồi.

 

Hệ sinh thái của Sơn Đoòng, vì thế, cũng tách biệt với thế giới bên ngoài. Sâu trong lòng hang là những hệ động vật mù, hệ động vật bạch tạng, vì những con vật này chưa hề được tiếp xúc với ánh mặt trời. Ở Bãi cắm trại số 2 “Beach Camp” còn có 1 loại chim rất lớn thường bay vào hàng đêm, các nhà khoa học còn chưa xác định được là loài gì. Còn ở gần miệng hố sập, nơi có ánh sáng len lỏi vào, thì thảm thực vật phát triển rậm rạp. Những thân cây gầy khẳng khiu, cao cả trăm thước, hơn nhiều lần so với những cây cùng chủng loại ở bên ngoài, vươn mình lên đón lấy ánh sáng. Hay những cây dương xỉ cong mình yểu điệu. Bạn nào học Sinh học thì cũng đều biết dương xỉ là loài đầu tiên có thân và lá trong chuỗi tiến hóa của thực vật (chỉ sau nấm mốc). Sơn Đoòng dày đặc dương xỉ, đủ thấy sự nguyên sơ của hang động này.

 

Và vì thế hang mở ra trước mắt tôi cả một “thế giới ngầm” đầy bí ẩn, một vương quốc tách biệt với loài người, đánh thức một tình yêu khám phá mà tôi đã mơ về từ rất lâu…

 

~~~

 

Hồi đi học, mỗi lần nghe Savage Garden, tôi cười khẩy vào cái câu “I knew I loved you before I met you”. Xin lỗi các tình yêu cũ chứ, tôi chưa bao giờ có cảm giác đó với ai. Cho đến khi tôi gặp Sơn Đoòng…

 

Hồi học lớp 3, đọc Doraemon, tôi thích nhất tập Thế giới dưới lòng đất. Khi lên cấp II, tôi mê mẩn Journey to the Center of the Earth của Jules Verne, nhà văn yêu thích nhất của tôi. Và vì vậy, khi lần đầu tiên biết đến Sơn Đoòng vào năm 2009, niềm đam mê thưở thiếu thời lập tức trỗi dậy. Tôi còn nhớ số báo đó của National Geographic ra ngay sau sinh nhật của tôi vài ngày. Một người bạn Mỹ đã đem đến cho tôi vì biết tôi thích đọc tạp chí này. Lúc đầu khi anh nhắc đến một cái hang rất lớn ở VN, “có thể” là nhất thế giới, tôi đinh ninh là động Phong Nha. Nhưng khi anh ấy khẳng định, hang này mới tìm ra, nỗi tò mò trỗi dậy và tôi yêu Sơn Đoòng lúc nào không hay.

 

Tháng 1, 2011, National Geographic ra loạt bài và ảnh về Sơn Đoòng. Tôi như thấy được mặt hoàng tử trong mộng. Năm đó cũng là năm tôi về nước luôn và tôi quyết tâm gặp được “hoàng tử” của lòng mình. Tôi tâm sự với cô bạn thân nhất về tình yêu rồ dại này, không ngờ cô ấy cũng đồng cảnh ngộ với tôi. Hai đứa đăng ký đi tập gym. Tôi biết mình “yếu mà khoái ra gió” nhưng khi về với thiên nhiên, tôi cảm giác như về nhà. Mà thiên nhiên thì không an nhàn. Tôi đi trek, mỗi năm ít nhất một chuyến. Tôi để dành tiền, lương giáo viên không cao, nhưng may mà tôi cũng không có nhu cầu xài gì nhiều. Lúc đó, vẫn chưa có tour mạo hiểm vào Sơn Đoòng. Nhưng tôi biết trước là khi có thì giá sẽ rất cao, nên vẫn kiên trì bỏ ống heo. Đến khi biết giá chính thức là $3000 thì bạn tôi xanh mặt. Hai đứa quyết định đi Tú Làn trước. Đi xong về càng làm tôi quyết tâm phải đến được thế giới bí ẩn của Sơn Đoòng.

 

Để rồi, đến khi tôi nghe tin người ta định xé toạc, xuyên thủng người yêu tôi…

 

~~~

 

Ví Sơn Đoòng như cô gái đẹp, nổi tiếng với đôi chân dài nhất thế giới. Ai cũng tò mò muốn đến xem chân dài là thế nào. Chắc hẳn đôi chân dài đó tăng thêm vẻ đẹp cho em. Nhưng giá trị thật sự của cô gái không nằm ở đôi chân, mà nằm sâu thẳm trong tâm hồn nguyên sơ của em.

 

Nếu bạn đang muốn ghé thăm Sơn Đoòng chỉ để bảo với thiên hạ “tôi đã từng vào cái hang lớn nhất thế giới” thì tôi xin bạn đừng đến. Nếu bạn không muốn lấm bùn, không muốn trầy da, không muốn vất vả, thì tôi xin mời bạn đến Hang Phong Nha, Hang Thiên Đường; có rất nhiều hang động đẹp ở Quảng Bình. Nếu bạn chưa từng tìm hiểu về Sơn Đoòng, tôi mời bạn đọc bộ sưu tập sách báo tôi dành dụm mấy năm nay về Sơn Đoòng, trước khi động chạm vào “cô ấy.”

 

Năm vừa rồi chỉ 8 người/ tuần trong hang, Hiệp hội Hang động Hoàng gia Anh bắt người đi sau bước lên bước chân người đi trước để giảm thiểu tối đa tác động của con người lên vẻ đẹp mong manh của Sơn Đoòng. Thì em sẽ ra sao khi về sau 8000 khách/ ngày đến trước cửa hang, ai vào thì vào, ai ra thì ra. Còn gì em tôi nữa? Còn gì ngọc động, dương xỉ, những động vật bạch tạng hoảng hốt với lượng ánh sáng, tiếng ồn, nhiệt độ, khí thải? Khi hệ sinh thái triệu năm đó biến mất, thì kích cỡ của Sơn Đoòng cũng chẳng thay đổi, “vương miệng” của em có lẽ vẫn còn; nhưng giá trị thật sự của cô gái đẹp ngày nào sẽ tan thành mây khói.

  

~~~

 

Nếu như Sơn Đoòng không phải là hang động lớn nhất thế giới?

Giá như Sơn Đoòng không phải là hang động lớn nhất thế giới!

 

 

“How I met my lover” :D

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét